Vét sò lông p15.

Buổi sáng, theo thói quen tôi thức giấc lúc 6 giờ, không thấy Hoa bên cạnh. Tôi tắm rửa, vệ sinh xong mặc quần áo. Thấy Hoa mặc chiếc đầm ngủ đang lúi húi trong bếp, nhìn hai cái mông núng na núng nính và thân hình thon gọn cân đối của Hoa từ phía sau, tôi liền vòng tay ôm Hoa hôn lên cổ.

– Đừng anh! Con nó dậy bây giờ. Để em làm bữa sáng cho anh và con.

– Hôm nay mình đi ra ngoài ăn sáng thôi em! Rồi anh đưa em và con đi xem các khu hội chợ Tết.

– Hôm nay hai bố con anh đi chơi với nhau đi, em ở nhà sắp xếp lại nhà bếp một hôm. Với lại xem còn thiếu gì, em sẽ đi chợ mua bán thêm, để mai 30 còn lễ giao thừa nữa. Nếu được, tối mai anh cho em và con đi xem phố hoa, bắn pháo bông…

– Em tính sao cũng được, chìa khóa tủ đây em giữ lấy. Từ nay tiền bạc và mọi việc trong nhà là do em quyết, thế nhé!


Chiều 30 tết, hai vợ chồng tôi và con trai đi một vòng đến nhà 6 trợ lý của tôi chúc Tết, biếu mỗi người một cặp rượu ngon lấy thảo và lì xì cho các cháu nhỏ. Rồi đi ngắm phố hoa Nguyễn Huệ. Mới đến 10 giờ tối thì cu Việt than mệt và đói, chúng tôi phải về không xem bắn pháo bông nữa.


Ăn uống xong là cu Việt vào phòng riêng lăn ra ngủ. Đến đầu giờ Tý, hai vợ chồng ra sân trước nhà, đứng bên nhau cùng khấn tạ trời đất đã cho gia đình tôi đoàn tụ, và cầu xin một năm mới an khang, hạnh phúc.


Vào nhà tôi mở một chai rượu mới, mời vợ tôi một ly. Hoa nâng ly với tôi rồi hỏi:


– Thế năm mới, chồng không lì xì cho vợ lấy may à!

– Tôi bế xốc Hoa lên: “Vào đây cho anh xông đất rồi anh lì xì cho một cái, may đến cả hai năm nhé”.

– Ưh… ưưư… xông đất đầu năm thì phải lì xì nhiều vào… ưưư… em mới chịu.


Hạnh phúc đầu năm viên mãn, hai vợ chồng tôi trần truồng, lăn lộn giao thoa cùng đất trời. Khăn giường xô lệch, nhàu nát, đẫm ướt tinh trùng và dâm thủy. Nằm ôm nhau, lấy luôn tấm khăn trải giường thấm đậm tình yêu đó cuốn quanh người, vợ chồng chúng tôi như hai con nhộng nằm chung trong một tổ kén, chìm ngập trong vô cùng khoái lạc.


Chiều 12 Tết, Vợ chồng Hiếu từ Phú Quốc mang về một lô hải sản tươi sống đến chúc Tết. Vợ tôi và vợ Hiếu vào bếp xào nấu, dọn ra bàn rồi cả nhà ngồi vào. Cu Việt cũng ngồi bên cạnh Hiếu tỉ tê đòi lì xì, Vợ tôi dậy:


– Việt con đã chúc Tết anh chị Hiếu chưa mà đã vòi vĩnh?

– Em nó chúc Tết con rồi Mẹ, để con lì xì mừng tuổi cho em.


Tôi cũng lấy trong túi ra một chiếc phong bao đưa cho vợ chồng Hiếu.


– Đây là 50 tỷ, Bố Mẹ lì xì cho vợ chồng Hiếu nhân dịp đầu năm, cũng là ngày đoàn tụ của gia đình, hy vọng giúp hai con phần nào về khoản vay BĐS.

– Bố ơi! Bố đá lọt lưới con rồi! Sao bố lại biết con còn nợ tiền mua nhà chừng này.

– Mẹ chỉ kể sơ chuyện trong nhà cho Bố nghe thôi.

– Con cầm lấy rồi cảm ơn cho bố vui đi. Ah! Con có biết ai là B/S về VLTL tên là L. T. Vân không?

– Ah! B/S này thì con biết, cô ta làm chung với con ở bệnh viện QT, khoa phục hồi chức năng sau giải phẫu. Khoảng 34 – 35 tuổi gì đó, không chồng nhưng có một đứa con trai, nghe nói trước đây cũng có thời gian làm việc ở Daklak. Nhưng sao Mẹ lại hỏi:

– Ôh! Hôm đi lễ chùa đầu năm, Mẹ bị sái cổ chân. Có người giới thiệu đi tập VLTL đó mà. Không biết cô ta có phòng khám chữa ngoài giờ không con nhỉ?

– Nghe nói cô ta cũng có phòng khám ngoài giờ đâu ở khu này, nhưng con không rõ. Để con phải hỏi lại rồi giới thiệu Mẹ đến.


Tôi chỉ ngồi yên, trong lòng rộn lên bao suy nghĩ không hiểu rồi đây sự việc sẽ đi đến đâu, nếu như đứa con trai đang ở với Vân lại cũng là con trai của tôi.


Như hiểu được tâm tư ngổn ngang rối bời của tôi. Hoa tiếp thức ăn cho mọi người rồi nâng ly chúc tụng mọi người đầu năm vui vẻ.


Đêm đó thấy tôi cứ trằn trọc mãi không ngủ được, Hoa nói:


– Anh ngủ đi, mai còn đi làm sớm. Chuyện của Vân hãy để em lo liệu và thu xếp, trước mắt là cần phải biết được cuộc sống và mong ước của Vân và con của Vân hiện tại như thế nào đã.



Tôi trở lại với công việc bận rộn của mình, cho đến một hôm Hoa nói với tôi:


– Em và Hiếu đã nhiều lần trò chuyện thân tình với BS Vân, Vân cũng đã thổ lộ tình cảm và cho biết: Trong một đêm văn nghệ mãn khóa của trường, Vân đã bị một giáo sư từng đeo đuổi lừa uống thuốc kích dục để thỏa mãn thú tính. Quá phẫn hận, Vân tình nguyện đi làm ở Daklak và rồi gặp anh… lại biết trong lòng anh lúc nào cũng chỉ có em…

– Thế là Vân bỏ đi, khi biết mình bụng mang dạ chửa?

– Đúng thế! Đứa con trai của Vân tên là Dũng! Nhưng hỏi thật là anh có muốn em đón Vân và con về với anh không? Quan trọng hơn nữa là anh có yêu Vân thật tình không?

– Anh… anh… nhưng anh đã có em và con, em biết anh yêu em như thế nào chứ?

– Không nhưng nhị gì hết! Chỉ cần anh luôn yêu thương những gì mình có, là em vui rồi…



Diện bộ váy mới thật trang nhã, Vân cùng con trai ra đón taxi, hôm nay nàng đi dự tiệc sinh nhật mẹ của một cặp vợ chồng đồng nghiệp là B/S Hiếu ở bên khu đô thị mới BT. Vân và Mẹ của BS Hiếu cũng đã nhiều lần gặp gỡ, trò chuyện khi Bà đến tập VLTL ở phòng khám của Vân. Hai người khá là tâm đắc, khi Vân biết Hiếu cũng không có cha, và cả hai đã xem nhau như là chị chị em em kết nghĩa. Nhân dịp này, Mẹ của BS Hiếu cũng khẩn khoản mời Vân đến cho biết nhà.


Hoa đón Vân từ ngoài cổng đưa vào phòng khách ngồi, cu Việt gặp Dũng cùng trang lứa liền quấn lấy, rủ ra sân vườn sau chạy nhảy, vợ chồng BS Hiếu xin phép vào trong chuẩn bị cho bữa tiệc, để Vân và Hoa thoải mái chuyện trò.


– Nhà chị đẹp quá! Vân nhìn quanh rồi ngỏ lời khen.

– Cảm ơn em quá khen, Ah! Để chị lấy tấm hình chồng chị chụp chung với anh em công nhân khi đang thi công ở nhà máy DIEX, xem cái anh chàng Thảo này có phải là người em hay nhắc đến không?

– Dạ! Đúng là ảnh rồi chị ạ! Thương quá chị ơi… sao mà cực khổ vầy nè trời! Chị có biết bây giờ ảnh ở đâu không? Vân nhìn tấm hình rơi nước mắt, xúc động rung giọng nói.

– Chị không biết! Nhưng nếu muốn tìm thì chắc tìm được thôi. Nếu em muốn chị sẽ nói với chồng chị tìm hộ cho em.

– Muốn, em muốn… tìm đến với anh ấy bằng bất cứ giá nào… chị… chị giúp em đi.

– Vậy em ngồi đây đi, để chị gọi cho chồng chị về sớm rồi em hỏi nhé!


Hoa đứng dậy bước vào nhà trong, ra hiệu cho tôi bước ra. Tôi quần áo đã chỉnh tề, tay cầm bó hồng bước ra đứng sau lưng Vân, khẽ lên tiếng.


– Vân! Anh, Thảo đây. Em bằng lòng làm vợ anh từ hôm nay chứ?


Vân quay lại thấy tôi, chân như khụy xuống khóc ngất. Chúng tôi ôm nhau đầm đìa nước mắt, mãi hồi lâu tôi mới hôn lên trán Vân, lấy chiếc nhẫn trong túi ra, cầm tay Vân nhắc lại:


– Em bằng lòng làm vợ anh từ hôm nay chứ?


Vân cười rạng rỡ đầy e thẹn, mím môi gật gật đầu. Tôi đeo chiếc nhẫn vào tay cho Vân, rồi hai chúng tôi say đắm ôm chặt lấy nhau, ngất ngây nụ hôn dài quên hết cả chung quanh cho đến khi tiếng vỗ tay chúc mừng vang lên của Hoa và vợ chồng Hiếu.


Hoa bây giờ đã thay quần áo, mặc một chiếc áo dài truyền thống màu đỏ, cổ đeo hai chiếc vòng xuyến mà tôi đã tặng. Tay Hoa cũng cầm hai chiếc vòng xuyến mới đến đeo vào cổ cho Vân.


– Đây là chút thành ý, quà chị tặng em ngày về nhà chồng, mong em nhận. Thôi bây giờ cả nhà vào dự tiệc cưới đi thôi. Hiếu con ra gọi hai em vào luôn đi nhá.


Khi cả nhà ngồi đông đủ vào bàn, Hiếu sốt sắng rót rượu cho mọi người, rồi vui vẻ nâng ly chúc mừng tôi và Vân.


– Con xin chúc mừng ngày đoàn tụ của bố và dì, nào cả nhà cùng cạn ly mừng ngày mẹ về với cha. Kìa Việt với Dũng, ly nước của hai em đâu! Nâng ly với anh nào!


Vân đỏ mặt ngượng chín người, đứng ép vào người tôi, đưa mắt tròn xoe trước những lời chúc của Hiếu. Đứng ngẩn người ra một lát, Vân bước đến cầm tay Hoa nghẹn ngào:


– Có phải chị là cô giáo Hoa mà anh Thảo vẫn thường hay nhắc đến không?

– Đó là ngày xưa thôi! Bây giờ Thảo là chồng của chị rồi, Em cũng vậy, mình bây giờ là chị em một nhà.


Vân ôm chầm lấy Hoa, lại khóc nức lên. Chờ cho những giọt nước mắt tràn ngập vui sướng lắng đọng trên gương mặt xinh xắn của Vân. Hoa ôn tồn, bao dung đỡ Vân ngồi lại.


– Thế vợ chồng Hiếu có quà mừng cho Dì Vân không?

– Trong ngày vui của Dì, vợ chồng con xin tặng dì một chiếc Camry để Dì đi làm cho xứng với Bố nhé. Vừa nói, Hiếu vừa đưa chiếc chìa khóa xe cho Vân.


Bữa tiệc mừng trong không khí đoàn tụ gia đình kết thúc, bằng việc cả nhà cùng vui vẻ đứng bên nhau cắt chiếc bánh kem.


Vợ chồng Hiếu ra về, Hoa sắp xếp đưa Dũng vào ngủ chung phòng với Việt. Cầm tay Vân và tôi đưa vào một phòng riêng, đã được chuẩn bị như một phòng tân hôn cho cô dâu chú rể mới. Trước khi quay về phòng ngủ của mình, Hoa không quên chúc tôi và Vân có được một đêm mãn nguyện và ngập tràn hạnh phúc.


Khi cửa phòng đóng lại, Vân quay lại ôm chặt tôi, ngước mắt hỏi:


– Anh… em đang nằm mơ phải không anh?

– Một giấc mơ đẹp quá phải không em? Nào đứng cho anh nhìn một chút đi, em vẫn đẹp như ngày nào. Anh quả thật là người có diễm phúc nhất trên đời.

– Ghét anh ghê! Ngày đó muốn người ta sanh con cho, mà giờ này mới chịu nhận về!

– Vậy bây giờ trở đi, để anh đền bù cho nhá!


Áp lên môi Vân một nụ hôn kéo dài cả thế kỷ, Vân đứng yên lặng để tôi thong thả cởi từng mảnh vải trên người buông xuống dưới chân. Vân kiêu hãnh, chống tay lên hông, đứng dõi theo đôi mắt say mê đắm đuối của tôi, như đang uốn lượn theo từng đường cong trên thân thể trần truồng của mình.


– “Vân! Em đẹp quá đi thôi”

– Xí! Hồi đó chả thấy bao giờ khen! Chỉ hùng hục bóp nắn, vò vặn người ta thôi!


Tôi bế Vân đặt lên giường, nằm xuống bên cạnh, dùng năm đầu ngón tay mơn trớn trên làn da trắng ngần của nàng từ đầu đến chân. Những sợi lông măng trên cánh tay Vân như dựng đứng lên, đầu vú cũng ửng đỏ dần cương cứng.


Nhẹ nhàng, năm đầu ngón tay tôi vẫn lướt trên khắp cơ thể của Vân, lúc này Vân như ngây dại, mắt nhắm nghiền. Tôi khe khẽ hôn lên sau gáy, hôn xuống hai bờ vai rồi dừng lại, ngắm nhìn hai bầu vú Vân đang hơi đưa lên cao như chờ đợi. Hơi thở Vân lúc này cũng nhanh hơn, kèm theo những tiếng ư ư phát ra từ trong cổ họng.


Năm đầu ngón tay vẫn không buông tha, vẫn nhẹ nhàng lướt trên đám lông lồn rậm rạp, vẫn lượn lờ bay bổng trên làn da non ở bên trong hai bắp đùi, khiến hai chân Vân không ngừng co duỗi, hai mông cũng bắt đầu quằn quại.


Sự kích thích làm Vân như không chờ đợi được nữa, mở mắt ra thấy tôi đang nhìn, Vân liền kéo tôi hôn chặt lên môi, rồi đưa lưỡi cuống quit tìm lưỡi tôi xoắn xuýt, trong khi tay lần mò cởi từng nút áo, nút quần trên người tôi.


Khi bàn tay Vân chạm vào đến con cặc tôi, môi nàng liền rời môi tôi tìm đến hôn lên trên đầu cặc. Nắm con cặc tôi tát lên má mấy cái rồi ngậm trọn vào mồm, Vân bú say sưa như bù lại cho những năm tháng dài xa cách. Tôi nằm yên ngắm nhìn cơn say tình trong ánh mắt của Vân, thỉnh thoảng hẩy cặc lên như muốn nói “bú mạnh nữa đi em”.


Nhả con cặc tôi ra, Vân nằm ngửa xuống bên cạnh, hai chân hơi dang ra. Nắm tay tôi úp lên mu lồn:


– Anh cho em đi anh… đụ em đi anh… dày vò lồn em như ngày nào đi anh… anh… em muốn… lồn em muốn…


Tôi vừa quỳ vào giữa hai chân, Vân đã nắm ngay lấy cặc tôi kéo xuống, hẩy lồn lên.


– Cho vào đi anh, lồn em muốn lắm rồi, từ ngày xa anh đến giờ…


Tôi từ từ đưa con cặc vào sâu trong cái lồn ướt nhẹp của Vân. Lồn Vân mở ra hết cỡ để đón nhận rồi khép chặt lại, bắt đầu vũ điệu co xiết hòa với tiếng rên rỉ.


– Ối, ối… ôi sướng quá… dập đi anh… dập cho em sướng lồn đi anh…

– Ôi… sướng quá… em sướng quá… em hạnh phúc quá anh ơi… mạnh lên anh… mạnh lên… lên mạnh lên… nữa… nữa… vậy đó… đó… vậy đó…


Dù đang dập cặc nhanh và mạnh, tôi vẫn cố nín không cho xuất tinh sớm, tôi muốn đưa Vân tận hưởng được lâu hơn, được nhiều hơn và để nhớ mãi đêm nay. Để bù đắp cho Vân, để Vân biết rằng tôi lúc nào cũng là của Vân. Nắm lấy hai chân Vân dạng ra đưa lên cao, cặc tôi lại tung hoành trong lồn em, dộng xuống pành pành như cỗ máy đóng cọc bê tông của công ty đang lúc thi công.


Vân như chết lịm đi trong ngây ngất của hoan lạc, hai tay lúc cào cấu xuống giường, lúc đưa lên bụm chặt lấy miệng, nhưng vẫn không ngăn được những tiếng rên la như đang trong cơn mê sảng.


– Mạnh nữa… em muốn… em muốn… mạnh nữa… cho em một đứa con nữa đi anh… Ối… ối… em ra… em ra… nữa đi anh… em nói anh… mạnh nữa đi… sướng quá anh ơi… lồn em sướng anh ơi…


Dù chưa xuất được tinh ra, nhưng khi nhìn thấy Vân mắt nhắm nghiền, đầu ngoẹo sang một bên, hai tay buông xoải, tôi biết Vân đã lên đến đỉnh và đang đê mê cùng dư âm của cơn cực sướng. Tôi rút cặc ra, đi vào nhà tắm lau khô con cặc bóng ướt dâm thủy của mình, rồi mang chiếc khăn tắm ra lau khắp người cho Vân, nhẹ nhàng đưa Vân nằm dịch ra khỏi chỗ khăn giường nhầy nhụa nước lồn của nàng.


Nằm xuống ôm lấy tấm thân trần truồng còn mềm nhũn sau cơn hoan lạc của Vân, Tôi ve vuốt trong vô vàn trìu mến và yêu thương. Vân mở mắt nhìn tôi, hai bờ mi chớp chớp dấu nỗi thẹn thùng đầy quyến rũ.


Đưa tay xoa xoa vào đám lông lồn cũng rậm rạp như lông lồn của Hoa. Ôi những con sò lông của tôi, những con sò lông dịu dàng, đoan trang biết e thẹn hàng ngày nhưng trần tục đầy dâm dật khi cùng tôi lăn lộn trên vũng yêu đương.


– Anh… em yêu anh… anh có biết là trong tim em, xưa nay chỉ có anh không ngoài ai khác, lúc nào em cũng nghĩ tới anh, nhớ tới anh.

– Chỉ nhớ anh thôi à?

– Hứ! Dễ ghét! Lúc đầu mới gặp mặt anh là trái tim em đã cuồng lên rồi nhưng còn ngại ngại. Đến khi nhìn thấy cái này này thì em không còn là em nữa. Em nhớ anh, em nhớ luôn cái này của anh được chưa?

– Anh cũng thế! Anh nhớ em, anh nhớ luôn cái lồn xinh xinh này của em.

– Có thật không đấy. Em nghe nói mấy ông xây dựng hay mang cọc đi đóng linh tinh lắm. Gặp chỗ nào cũng đòi đóng đúng không?

– Oan cho anh quá, cọc của anh nó đang khóc vì oan ức đây này. Không tin, em sờ thử coi… Đó bây giờ em an ủi, dỗ dành nó đi.

– Hứ! Sao anh khôn thế! Bồng bưởi lâu nay không ai chăm sóc, héo hon giờ giống như quả chanh, anh còn chưa đền cho em nữa kìa. Vét sò lông…

2520   1 tháng trước
ToanHeo 661 người theo dõi
2520   1 tháng trước
Hãy đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận